13 - Qui luật XI: Các bạn đừng nhận tiền thù lao công việc tinh thần của mình
Qui luật XI
Các
bạn đừng nhận tiền thù lao
công việc tinh thần
của mình.
Qui luật này áp dụng cho nhóm nhân viên Quần
Tiên Hội mà chúng ta gọi là những người A ri den thuần túy (Purs
Aryens). Trong Quần Tiên Hội gồm những vị Phụng Sự Nhân Loại có nhiều
lãnh vực, và những quan niệm lý tưởng của những lãnh vực đó khác
biệt nhau trong hình thức bên ngoài và trong những thể thức của
chúng, tuy những quan niệm đó luôn luôn liên quan đến sự phục vụ nhân
loại. Giờ đây, tôi công nhận rằng bạn tha thiết sống phù hợp với lý
tưởng A ri den. Sự tự hiến dâng của bạn bây giờ sẽ gặp một vài hạn
chế và sẽ hình như không được đại đồng như trước. Sự hiến dâng ấy
sẽ mang cái hình thức dưới đây: «Hôm nay, tại nơi này, tôi nhất quyết
hiến dâng đời tôi và trọn cá nhân tôi để lo cho sự phát triển của
nhân loại về phương diện trí thức và tinh thần». Bạn sẽ ghi
chú rằng tự bạn định như vậy, bạn đã bước một bước lớn trong đời
sống huyền bí. Bạn đã không thể bước cái bước này sớm hơn, vì như
thế sẽ thiệt hại cho tấm lòng bác ái của bạn đối với tất cả vũ
trụ, và với một ý niệm kiêu hãnh hay ngạo mạn nữa đối với những
quan niệm lý tưởng khác về sự tiến hóa của nhân loại, tỉ dụ đối
với lãnh vực của sự tiến hóa của thể xác, của sự cảm xúc và của
tâm linh. Bây giờ lòng bác ái của bạn chứng minh với bạn rằng tất
cả những quan niệm đều cần thiết và mặc dầu bạn hạn định cái
trường hoạt động của bạn để tự chuyên chú về những khía cạnh trí
thức và tinh thần, bạn cũng nhìn trọn vẹn sự ích lợi và cần thiết
của tất cả những quan niệm lý tưởng khác của Những Vị Phụng Sự
Nhân Loại. Sau này, lý tưởng của bạn sẽ lại có tính cách đại đồng
hơn, nhưng hiện giờ, sự hạn chế này là cần thiết. Ðó là một định
luật bất di bất dịch của khu A ri den trong Quần Tiên Hội, bạn phải
từ chối mọi thù lao về công việc tinh thần. Cấm ngặt bạn không được
đòi hỏi hay lãnh một số tiền công, tiền lương, lợi lộc, tiền tạ lễ
nào vì bạn đã giúp đỡ hay giáo huấn về tinh thần. Cố nhiên, và
chắc chắn nữa là người ta sẽ tặng bạn những quà biếu và bạn có
thể nhận được những món đó nhưng không phải với tinh cách là trả
tiền công cho bạn. «Không bao giờ bạn
được hỏi xin tiền thưởng hay định giá tiền về những cái gì mà bạn
phải cho ra với một sự rộng rãi như những vị Ðế Vương. Những tặng
phẩm của tinh thần không có giá trị buôn bán. Chúng chỉ thuộc quyền
sở hữu của bạn khi bạn còn là người phụng sự cho đời sống Ðại
Ðồng». Nếu bạn xem chúng như thuộc quyền sở hữu của bạn, hay nếu
bạn thử biến đổi chúng thành một nguồn lợi tức, một tài sản có
thể thương mại được, một vật gì mà bạn có thể đổi chác lấy một
số tiền công, thì bạn sẽ hành động như một người mù quáng vì Ðiên
khùng hay là một kẻ cướp, kẻ trộm. Cái nhãn quang tinh thần của bạn
sẽ mờ tối đi và bạn chỉ sẽ lập lại những qui thức chết khô, không
hồn vì sự sống đã bỏ chúng mà đi rồi. Một nhà diễn giả lãnh tiền
công không thể là người giữ Tiếng Nhiệm Mầu Linh Ðộng. Vì thế cho nên
không một Chơn Sư tinh thần nào của dòng giống A ri den lại có quyền
thâu nhận những môn sinh thân cận với Ngài trước khi mà sự giác ngộ
nơi nội tâm của Ngài mang lại cho Ngài cái nghiệp quả tốt lành, do
đó Ngài có thể đảm bảo đời sống những đệ tử khi họ theo học với
Ngài.
Chắc chắn rằng cái dịp dạy bảo kẻ khác sẽ
đến với bạn vào lúc thích đáng, nếu bạn lưu tâm gìn giữ ngọn lửa
cho việc bạn tự hiến dâng luôn luôn chói sáng để phục vụ, và nếu
bạn chiến đấu với những sự cám dỗ của phàm nhân mình. Nếu bạn lưng
chừng ở điểm này, bạn sẽ làm chậm trễ sự tiến bộ của bạn và bạn
sẽ hạn định cái giá trị của sự hữu ích của mình.
Người ta thường lập lại đoạn VII, chương X của
Thánh Luca để tha thứ cho những kẻ nhận tiền bạc: «Người thợ xứng đáng với tiền công của nó». Bạn nên đọc
hai chục đoạn đầu của chương này và bạn hãy tự hỏi có thể nào một
lời giáo huấn như vậy lại do Chơn sư Jésus thốt ra chăng: Hay có lẽ
đúng hơn thì đó hiển nhiên là một câu văn mới của bọn tăng lữ tham
lam thêm vào bản nguyên văn cũ. Không được phép mưu mẹo như thế. Bạn
không thể phạm vào định luật được. Tốt hơn là bạn phải chiến thắng
hoàn toàn sự cám dỗ ngay từ bây giờ và soi tỏ tâm trí bạn về vấn
đề này trước khi đi xa hơn nữa.
Không bao giờ bạn được hỏi xin tiền thưởng hay
định giá tiền về những cái gì mà bạn phải cho ra với một sự rộng
rãi như những vị Ðế Vương. Những tặng phẩm của tinh thần không có
giá trị buôn bán. Chúng chỉ thuộc quyền sở hữu của bạn khi bạn còn
là người phụng sự cho đời sống Ðại Ðồng
Lẽ dĩ nhiên những qui luật này không áp dụng
cho người thường mà sự phát triển và sự tiến hóa còn bị đinh luật
phát hiện phàm ngã chi phối; y chiến đấu trong mọi việc để bành
trướng chính cá nhân y. Những định luật này là để dành cho những ai
theo định luật hy sinh cao thượng hơn và đã hiến đời mình để phục vụ
nhân loại. Ðó là điều mà bạn đã làm trong bảy năm gần đây, trong khi
sáng và chiều, bạn luyện tập tinh thần. Do đó định luật này hết
sức là quan hệ đối với bạn, tuy nó không thể áp dụng cho những kẻ
khác.
Comments
Post a Comment