08 - Qui luật VI: Các bạn hãy phụng sự lý tưởng tùy theo tính chất và trình độ mình
Qui luật VI
Các
bạn hãy phụng sự lý tưởng
tùy theo tính chất
và trình độ mình.
Một vài thí sinh có bản tánh hiền hậu dịu
dàng, yêu mến, nhưng thiếu học thức, có thể bị nản lòng khi đọc
những qui luật kể ra trước đây. Họ có thể thấy kỷ luật nghiêm khắc
quá. Vậy họ hãy nhận định rằng trên đường phụng sự có nhiều lý
tưởng khác nhau và các tính chất sai biệt đều có thể được sử dụng.
Tha thiết muốn phụng sự nhân loại là điều quan trọng hơn là làm một
nhà toán học đại tài mà không có lý tưởng. Trong những giai đoạn
đầu tiên của đời sống của người đệ tử, và có lẽ trong nhiều kiếp
của y nữa, những năng khiếu mà y có, dù lớn dù nhỏ, không bao giờ
lại không được các Chơn Sư Minh Triết dùng tới, nhưng tình bác ái nhờ
nó mà người đệ tử được thâu nhận và được dùng để phụng sự Thiên Cơ,
cũng sẽ khiến y nảy sinh ý muốn đạt được những năng khiếu mới mẻ
để phụng sự, và muốn có những năng khiếu đó thì sự hiểu biết toán
học là điều thiết yếu. Vậy thì cái tâm hồn bác ái của bạn đừng
chán nản nếu bạn không phải là nhà toán học. Ðúng ngày giờ thì
tài năng cần thiết sẽ đến với bạn.
Sự phát triển trí thức và lòng bác ái thâm
sâu là hai con đường cùng dẫn đến một mục đích. Chúng đi song song bên
nhau và cả hai đều phải được theo đuổi trong một lúc, lòng bác ái
không tri thức giống như gió thổi trong sa mạc, nhưng tri thức mà không
tình bác ái thì khô khan, không nảy sinh được gì cả, cả hai hợp lại
thì thành minh triết, và trong sự biểu lộ, minh triết cũng là cách
phản chiếu lên cho điều hòa những lý tưởng dùng để thực hiện hạnh
phúc của cả một loạt mục tiêu thiêng liêng. Riêng đối với Quần Tiên
Hội, các loại mục tiêu thiêng liêng này gồm cả tổng số gia đình nhân
loại.
Bất cứ vị Chơn Sư nào của Quần Tiên Hội, khi
bước qua ngưỡng cửa hy sinh tuyệt đối, đều đã thệ nguyện như sau đây:
«Tôi thề cho
đến ngày cuối cùng của cuộc Ðại tuần hoàn này, không bao giờ bỏ rơi
nhân loại, không bao giờ tôi ngưng tạo thành những quan niệm lý tưởng
để cải thiện loài người, tôi sẽ dạy họ những bài học cần thiết để
họ tiến hóa, tôi sẽ giúp họ gánh vác nghiệp quả nặng nề của họ,
và tôi sẽ làm cho những nguyện vọng của họ được mạnh mẽ thêm ở tất
cả những giai đoạn phát triển của họ. Tôi cũng thề ban rải không
ngừng vào trong tâm họ những cảm tình thương yêu, và thỉnh thoảng tôi
sẽ cùng dự với họ vào những công việc mà họ cho là quan hệ theo
trạng thái nhu cầu của họ. Cho đến khi người cuối cùng hoàn thành
được sự thực hiện cái bản chất thực sự của y, tôi sẽ không bao giờ
bỏ y. Tôi sẽ không nhập Niết bàn Cực lạc khi mà còn một người huynh đệ
của tôi cần đến sự giúp đỡ của tôi».
Dĩ nhiên, một người đệ tử hãy còn ở giai
đoạn sơ cơ thì không thể thệ nguyện như vậy được, nhưng bạn phải định
tư tưởng vào cái quan niệm này khi bạn cố gắng tự biến cải thành
một dụng cụ hoàn toàn để Chơn Ngã sử dụng trong cảnh giới của phàm
ngã.
Comments
Post a Comment